Lúc này hai mắt Vân vẫn đỏ hoe, ba năm không gặp, giờ anh đang ở rất gần cô nhưng cô không thể chạy lại ôm chầm lấy anh, cô nhìn anh đợi chờ một câu trả lời.
- Cô gái ấy tôi đã yêu từ cái nhìn đầu tiên, cô gái ấy đã cho tôi hiểu thế nào nào yêu thương, cô gái ấy vì tôi mà không nghĩ đến bản thân mình, cô gái ấy đã chờ đợi tôi suốt ba năm… Và cô ấy đang ngồi đây!
Mọi người đều đưa mắt tìm kiếm cô gái may mắn đó, anh tiếp tục:
- Phóng viên Thùy Vân! Em có nghe rõ những điều anh vừa nói không?
Cả hội trường im lặng, cô xúc động nhìn anh. Anh cầm một chiếc hộp nhỏ bước xuống khỏi sân khấu, tiến lại gần chỗ cô ngồi. Cô đứng dậy, anh dịu dàng cầm bàn tay bé nhỏ của cô lên:
- Cảm ơn em đã luôn chờ đợi và tin tưởng anh. Anh – yêu – em. Mình kết hôn nhé Thùy Vân! – Anh đeo chiếc nhẫn vào ngón áp úp trắng ngần của cô. Anh nhìn cô, đợi chờ một câu trả lời.
- Lời anh nói đã bị ghi lại hết trong đây rồi – Cô nói, tay rút chiếc máy ghi âm nhỏ xíu trong túi xách – và em cũng ghi nhớ từng từ trong trái tim mình, vậy là anh không thể trốn khỏi em nữa nhé! – Cô vòng tay ôm lấy anh, trong sự xúc động nghẹn ngào, cô thì thầm:
- Cảm ơn anh! Em đã chờ anh ba năm để được nghe câu nói này từ anh, anh yêu!
Cả hội trường ngập trong tiếng vỗ tay và hò reo, anh đặt một nụ hôn thật sâu lên môi cô sau bao nhiêu tháng ngày mong nhớ, thời gian như lắng đọng, bản “Say you will” lãng mạn, ngọt ngào lan tỏa khắp không gian…
Say you will, say you will be mine
I just keep missing you tonight
I feel so unsure, I feel so alone
I just don’t dare to open my eyes.
Into deep, going in too deep
I can’t get you out of my mind
Baby no matter just how hard I try
I don’t want to be alone tonight.
Won’t you be my guilding light
Lead the way to be by your side
Won’t you be my star toninght
I need more than a neon light.
Say you will…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét