Khi ăn cơm xong nó lên phòng và khóa cửa lại, phòng nó trên gác có cửa sổ lớn nhìn ra bờ hồ cạnh nhà ,nó bước ra ban công phóng tầm nhìn ra hồ nước, trong màn đêm những cơn gió thổi nhè nhẹ từ mặt hồ mang hơi nước mát lạnh ùa vào ôm lấy thân thể cường tráng của chàng thiếu niên tuổi 15 .
nó hay đứng đó 1 mình vào mỗi tối đẹp trời, tối nay trời thật đẹp ko 1 gợn mây ánh sao lấp lánh in trên mặt hồ gợn sóng, trong ký ức của nó cái hồ nước dường như đó chưa bao giờ cạn, nước lúc nào cũng tràn đầy lúc nào cũng sẵn sàng cho những người dân trồng café dòng nước quý giá mỗi khi mùa khô đến và cho tôm, cá, cua ,ốc, khi những ngày mà mùa mưa về.
Những cơn mưa ở Tây Nguyên thường kéo dài âm ỉ có khi cả tháng trời nên những nhà ở xa chợ thường ít khi đi chợ họ hay ra hồ để bắt cá, bắt tôm để thêm những món ăn dân dã giản dị có lẽ đối với ai đó là như thế nhưng đối với nó đó là những món ăn ngon nhất mà ko nơi đâu bằng…
Nó nhắm đôi mắt đang nhìn trong màn đêm tĩnh lặng, gương mặt ấy hiện ra trong tâm trí nó, đôi mắt đen to tròn, hàng mi cong diễm lệ ,hàng chân mày thanh mảnh,cái mũi dọc dừa, làn da trắng hồng,đôi môi mỏng mềm mại,hai má trắng hồng lúc cười hiện lên 2 má lúm đòng tiền rất duyên cùng khuân trăng đầy đặn …. tất cả những thứ đó kết tinh lại để tạo nên khuân mặt khiến hoa hờn tuyết thẹn, từng đường cong ma quỷ cùng khuân mặt thiên thần làm cho nó si mê.
Những ngày qua ……
nó nghĩ đến cô từng phút ,từng giây, từng đêm khi ngủ ,từng buổi sáng khi thức dậy, cô giống như đã xâm chiếm linh hồn của nó, nó nhớ cô nhiều lắm! nỗi nhớ gặm nhấm tâm can nó, cô như 1 luồng gió mới sôi nổi mát mẻ thổi vào tim nó…
Nó dành cho cô 1 thứ tình cảm đặc biệt, có lẽ đó là cái rung động đầu đời của 1 người ctrai trước 1 người con gái xinh đẹp, trí thức và cá tính
Nó nhớ về câu nói mấy ngày trước cô nói với tụi nó, nó ghét cô lắm nó hận cô lắm cô khinh thường nó, nó phải làm gì đó để trả mối thù nàyx-(.
Chợt trong cái đầu của nó léo lên 1 ý tưởng, nó cười đôi mắt mở ra nhìn vào bầu trời đêm. Người ta thường nói :
Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau
1 lát sau nó bước xuống nhà tìm mẹ nó, bà đang ngồi trên bộ ghế gỗ cẩm lai chạm khắc tinh xảo xem bộ phim hàn xẻng, nó ngồi xuống cạnh mẹ nó xoa bóp vai cho mẹ, nó chỉ làm thế mỗi khi nó cần xin mẹ nó việc gì đó tương đối khó khăn và ko mong muốn bị từ chối mẹ nó biết rõ tim đen của nó
- Thằng này mày ! mày lại xin tiền nữa phải ko ? mới bữa trước đã cho 3trăm tiền tiêu vặt rồi ( hồi đó mới chỉ có tờ 100k là mệnh giá cao nhất ). giờ ko có nữa đâu nghe con.
- Hi ! ko phải chuyện đó tiền con còn dư
- Thế chuyện gì ? ko lẽ mày đòi tao cưới vợ cho mày, bữa trước tao giặt cái quần đùi của mày là tao biết mày lớn rồi ! thích cô nào thì mang về đây mẹ xem
Nó giật mình đúng là chỉ có mẹ mới hiểu đc con mang nặng đẻ đau 10 tháng 10 ngày ( nó thuộc dạng ngoan cố ở trong bụng mẹ hơn nhũng đứa khác 1 tháng, ngày mẹ nó sinh nó ra phải mổ vì nó quá to so với nhứng đứa sơ sinh khác) nuôi nó từ bé đến h nên ko gì dấu đc mẹ. dù có thế nào thì cũng ko thể nói ra kế hoặch đen tối của nó đc. Nó nhìn mẹ nó nói 1 cách trôi chảy
-Con làm gì thích ai đâu mẹ !
Mẹ nó vừa nói vừa cười
- Mày lớn tồng ngồng thế kia chắc mai tao đi mua cho mày mấy cái quần shịp chứ cứ để thế chạy long nhong ra ngoài đường chó nó táp mất thì khổ con ạ.
Nó đỏ hết mặt đúng là nó đã lớn hơn so với những đứa cùng tuổi khác khá nhiều ,nhờ nhà nó khá giả nên ăn uống đầy đủ ngày nào cũng sữa ,trứng, thịt bò, tôm ,cá, trái cây nhà ( nhà nó có 1 vườn trái cây đủ loại mỗi mùa đều có 1 loại chín để ăn) rồi chơi thể thao nhiều ,nó thích bóng đá ,bóng chuyền và bơi chiều nào nó cũng chơi những trò đó cùng lũ trẻ trong làng. Cái thằng em của nó cũng đã thòng lòng trong cái quần thể thao màu trắng của MU.
Nó ngại với mẹ nó nhưng nó ko thích mặc quần chip bởi lần trước mặc thử của bố nó nó cảm thấy nóng và khó chịu …
nó chống chế với mẹ nó 1 câu mà nó đến now nó vẫn phải phì cười mỗi lần nhớ lại :
- cặc đã mọc lông đâu mà mặc !!! khi nào có rồi mặc cũng có sao đâu mẹ !!!!!^:)^
Câu nói ngây thơ của nó làm mẹ nó dở khóc dở cười .
- Cái thằng quỷ !o-+ Uh! đợi đến khi có lông rồi nó bay mất còn đâu mà mặc… Mà mày có chuyện gì ? học hành dạo này sao rồi con ? sắp thi tốt nghiệp đến nơi rồi còn ngồi đó mà nhõng nhẻo như cgai .
- Thì con cũng định nói với mẹ truyện này năm nay thi tốt nghiệp có môn hóa. Mà môn này con yếu nhất học chả hiểu cái gì là mol với đôrêmoon nguyên tử với nguyên mông là cái quái gì hết…
- Sao bây h mày mới nói ? thế lâu nay học thêm ko hiểu gì ah ?
- Mẹ đừng nói cái lớp học thêm nhà ông Thái nữa , lớp gì mà hơn 50 đứa nhồi nhét nóng như cái lò bát quái , đã vậy thầy thì giảng lớp thì cứ ồn ào mà vào trễ 1 chút là ngồi phía cuối có hiểu gì đâu. Mẹ cho con học kèm nha !
Mẹ nó suy nghĩ, rồi gật đầu, mẹ nó thương nó lắm nhà đc 2 đứa con ,mỗi nó là ctrai mà lúc sinh nó ra khó khăn và chờ đợi khắc khoải nên dường như từ bé đến giờ nó muốn gì là đc nấy.
- Cũng đc mà mầy phải cố gắng học? Tiền chứ ko phải lá cafe nghe chưa ?
(dân TÂY NGUYÊN hay có câu này hằng năm vào mùa khô lá café rụng đầy gốc nhiều như lá rừng)
Nó cười thầm :
- Dạ ! trường con có cô Thảo mới về dạy hóa hay lắm ! mẹ nhờ cô ấy dạy cho con nha.
- Có phải cô THẢO người thành phố ko ?
- Dạ đúng đó mẹ
- Uh! Để tao nhờ dượng Hưng mày xem thế nào.
Nó cười thầm thế là xong bước thứ 1, dượng nó đang dạy cùng trường với cô và đang làm hiệu phó và sắp lên làm hiệu trưởng vì hiệu trưởng cũ sắp hết hạn 5 năm công tác. Có dượng nói thêm vào khả năng cô Thảo đồng ý dạy kèm cho nó rất cao ..
-hehehe dạy kèm ah ? đã kèm thì phải cặp luôn chứ phải ko cô xinh đẹp?. Xem lần này cô thoát khỏi tay e thế nào ?
Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014
Truyện người lớn - Cô giáo Thảo II - P5
Cô giáo Thảo II
Truyện Người Lớn
Published on
17:47
By:
pro kita
In:Cô giáo Thảo II, Truyện Người Lớn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét