Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Truyện người lớn - Cô giáo Thảo II - P6

mưu sự tại nhân hành sự tại thiên lời cổ nhân dạy cấm có sai ! chưa đắc thắng quá vội kịch hay vẫn còn đợi phía trước.
Sáng hôm sau. Nó hít thở thật sâu vài hơi rồi bước xuống giường nhìn cái đồng hồ quả lắc trên tường chủ nhật 5h, nó có thói quen dậy sớm như thế kể từ ngày ông nội nó mất. làm vệ sinh 1 lát nó mặc bộ đồ thể thao và xỏ đôi giầy chạy bộ ra hồ nước.


từng bước chạy của nó xé tan màn sương còn đọng lại như ko muốn rời xa ko gian sơn thủy đẹp như tranh vẽ nơi này, chạy 1 lát trước mắt nó là mặt hồ phẳng lặng dưới màn sương mai ẩn hiện mờ ảo, phía xa trên ngọn đồi mặt trời vừa ló dạng mang những ánh bình minh đầu tiên le lói qua màn sương xua đy màn đêm giá lạnh.
Nó chưa bao giờ chạy hết đc 1 vòng quanh hồ đơn giản vì cái hồ quá lớn so với bước chân nhỏ bé của nó, nghe người lớn nói cái hồ này có từ rất lâu, rộng chừng hơn 230 ha .Hồ mang vẻ đẹp tuyệt vời của những đồi hoa cà phê trắng xoá hay những chùm trái chín đỏ âu trĩu cành. Cách “cảm” hồ tốt nhất là buông cần câu trên chiếc xuồng nhỏ hay ngả người xuống thảm cỏ ven hồ, nghe những âm thanh của cuộc sống hoà lẫn trong tiếng gió, tiếng nước….. và mỗi chiều ngồi ngắm những em xinh tươi thường hay ra bờ hồ nghịch nước và tắm.
- Bước chạy của nó đến gần cái chòi cá của ông Bảy. nó bt ông Bảy từ hồi bé khi nó hay ra hồ chơi đá bóng với lũ bạn, lần đó lũ bạn xóm nó đá độ với tụi xóm trên gọi là độ chứ thực ra chỉ là bên nào thua sẽ làm ngựa cho bên kia cưỡi 1 vòng quanh sân thôi chứ hồi đó có đứa nào có tiền đâu. Lần đó 2 bên đang căng thẳng khi tỷ số là 0-0 mà bên nó thì kèo trên chấp nửa trái vì bên nó đá hợp rơ và nó thì có cái chân phải điệu nghệ là mũi tấn công sắc bén bên cánh với những cú lật cánh hay đy thẳng vào trung lộ zd , bên kia chơi tiểu xảo lại còn câu giờ bên nó máu nóng hăng lên. Xong trận xóm dưới thua bên nó lao vào chiến với tụi xóm trên .
Nó hăng nhất xóm dưới lao vào tụi kia tả xung hữu đột tay chân đấm đá mù mịt , ngựa non háu đá nó đâu bt bên kia có thằng chơi lén đạp nó 1 quả vào mạng sườn khiến nó té nhào đầu ,cảm giác tê tái đau nhói lan khắp người nó , tụi kia đc nước lao vào nó đạp tới tấp , lũ bạn nó định lao vào cứu thì thấy tụi kia vài thằng cầm đá thì bỏ chạy hết còn mình nó nằm bẹt đó với từng cú đá thúc vào bụng cứ tới tấp nó nghĩ chắc lần này nó sẽ giải nghệ luôn sự nghiệp bóng bang của nó vì nó đau đớn kinh khủng khắp người thì bỗng có 1 tiếng hét lớn:
- Ê bọn kia ! cút ngay ai cho chúng mày đánh cháu tao
Đó có lẽ mà tiếng hét mà nó nghĩ là êm tai nhất cuộc đời mà nó từng nghe
Người đó chạy lại chỗ nó, tụi kia thấy người lớn đến chúng vắt chân lên cổ mà chạy chỉ hận nỗi ko có thêm 2 chân nữa mà chạy cho nhanh thôi.
- Mày có sao ko ?
- Nhiều sao lắm ông ơi !
trong đầu nó bây giờ cứ ong ong mắt nhìn lờ đờ
- Mẹ mầy ! đau thế còn giỡn ah ? còn nói đc chắc chưa đến nỗi nào để tao xem nào.
Ông rờ nắn xem xét 1 lát
- Để tao cõng về chòi tao bôi rược thuốc cho vài ngày là bớt ,vài vết bầm tím sơ sơ thôi ko có gì đáng lo.
Người đó là ông Bảy ,Thế là từ đó nó và ông quen nhau, rảnh rỗi nó hay ra chòi cá ông chơi,có hôm còn giúp ông gỡ lưới đánh cá, bữa thì cất vó với ông.
ông dạy nó tập bơi ,cách quăng chài sao cho chài mở rộng và dính đc nhiều cá nhất,cách câu cá ,chọn mồi ,chọn chỗ câu ntn, thỉnh thoảng những trưa hè nóng nực nó ra chòi của ông ngủ trưa , buổi trưa ở đó gió thổi rì rào và hương sen thơm ngát, ông có trồng thêm 1 bãi sen gần chòi nũa có lần nó hỏi
- ông ơi sao ông trồng sen chi zậy ?
- Trồng sen vừa kiếm thêm tiền lại nhàn mà cá tôm nó thích bóng mát nên khi nào cần mình thả mồi câu là cá đớp mồi ngay
- Ồ ! Ra thế !
Nó nhìn ông mắt tròn xoe trong mắt nó ông như 1 cuốn từ điển sống có thể trả lời tất cả câu hỏi của 1 thằng nhóc tò mò như nó, với nó ông bảy như là 1 người bạn, 1 người thầy ,ông Bảy như người ông thứ 2 của nó từ ngày ông của nó mất.
Bước chạy của nó chậm dần khi nhìn thấy ông bảy đang ngồi trên cái thuyền nhỏ kéo lưới để kịp cho buổi chợ sớm
- Ông bẩy ơi! Good morning !
- Thằng khỉ ! lại đây giúp ông 1 tay kéo lưới nhanh nào
- dạ !
Nó cởi phắt bộ đồ trên người chỉ chừa cái quần đùi lao xuống hồ bơi đến cái thuyền ông.
__________________
Vài ngày sau .
nó đang bước đến bảng thông báo trường xem thông tin thi tốt nghiệp thì nó chợt cảm thấy 1 mùi hương thơm rất dễ chịu làm nó cứ ngỡ như nó đang lạc vào 1 vườn hoa nào đó trong rừng đang ngẩn ngơ thì :
- Em là ĐAM SAN phải ko ?
- D…..d… .ạ . :-odạ phải
Nó ấp úng nói ko nên lời vì trước mặt nó chính là người mà nó thầm thương trộm nhớ
- mấy hôm trước thầy hiệu phó có nhờ cô dạy kèm cho đứa cháu thầy năm nay thi tốt nghiệp.
- Dạ đúng rồi ạ ! mà sao cô biết em ạ ?
Nó giật mình khi nghĩ hay là cô nhớ vụ chó canh cửa bữa trước ta ? nếu thế thì nguy to rồi ! 1 thằng nhóc dâm dê ko lo học hành tóc tai tốt lút như mày chắc cho tiền cô cũng ko dám nhận.^:)^
- Khi nãy cô mới gặp thầy hiệu phó, thầy chỉ cho cô bt em đang đứng ở đây . chứ cô mới về trường làm sao bt hết học sinh ở đây !
Cô mỉm cười với nó đáp ,hên quá cô ko nhớ vụ đó, tim nó đập thình thịch cứ như bị 1 con béc-dê đang đuổi theo quyết xin tí huyết bởi vì chưa bao h nó đc thấy 1 cô gái nào lại có nụ cười như mùa thu tỏa nắng đẹp đến vậy … đứng hình 5s…
- Em muốn học kèm với cô ah ?
Cô lên tiếng xé tan sự im lặng làm nó trở về với thì hiện tại tiếp diễn
- Dạ ! đúng rồi ! thế ý cô thế nào ạ ?
Nó lên tiếng, ánh mắt nhìn cô như đang thỉnh cầu .
- lúc này cô cũng bận nhiều việc… nhưng thầy hiệu phó đã có lời nên cô nghĩ sẽ giúp đc em,Cô mới về trường chưa có kinh “nguyệt” ( ah wen e đánh lộn các bác thông cảm) nghiệm nhiều chỉ sợ em ko thích cách dạy của cô thôi.
Mắt của nó sáng lên , thích bỏ mẹ đi ấy chứ sao lại ko ?
- Ko sao đâu ! e học nhanh zô lắm cô đừng lo gì hết..

Share

& Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Copyright © 2015 KHU VỰC NGƯỜI LỚN™ is a registered trademark.

Designed by Templateism. Hosted on Blogger Platform.